Những ngày còn trẻ, tình yêu là một ‘món trang sức’, dường như ai cũng thích ‘sắm’ cho bản thân một món trang sức đẹp và lung linh; đôi khi là rất nhiều món. Khi con người ta có quá nhiều sự lựa chọn thì giá trị cốt lõi dần bị lãng quên. Bị vẻ bề ngoài hấp dẫn và thích sự mới lạ là ‘điểm mù’ trong hành trình đi tới đích hạnh phúc. Lạc lối và trách đời là những điều sẽ xảy ra khi sa ngã. Thăng trầm giúp ‘đứa trẻ’ trong mỗi chúng ta trưởng thành. Thời gian tôi luyện bản thân trở nên cứng cỏi và thấu đáo.
Và tới lúc không còn bị ‘thao túng’ bởi vẻ bề ngoài, chúng ta sẽ dần hướng vào bên trong, những giá trị tích cực sẽ ‘hút’ nhau, đó là thời điểm Đúng: đúng để yêu, đúng để thương, đúng để cùng nhau đi tới đích của hạnh phúc.
Không có gì là muộn ‘chỉ cần gặp đúng người, mọi sự chờ đợi đều đáng giá’.


































































